Chưa bao giờ em thấy tủi thân và bế tắc như lúc này. Em thực sự cảm thấy rất mệt mỏi.Em sinh ra trong một gia đình không phải quá nghèo khổ, bố mẹ em đều là những người có thu nhập tốt , 2 người rất yêu thương và chiều chuộng em nhưng cả 2 đều đam mê lô đề nên làm được bao nhiêu đều tiêu hết bấy nhiêu, không để dư được nghìn nào.
Nhiều lần em đã góp ý với bố mẹ nhưng được một thời gian bố mẹ em lại đâu vào đấy. Lần góp ý gay gắt nhất là em dọa bố mẹ sẽ không đi nhập học nếu bố mẹ không thay đổi (em đỗ vào một trường Đại học top đầu Hà Nội), do em khá cứng rắn và quyết liệt nên bố mẹ em cũng hứa sẽ thay đổi. Từ đó bố mẹ em cũng hạn chế không chơi lô đề nữa.
Ngày em đặt chân lên Hà Nội em đã tự nhủ bản thân em phải thật cố gắng để thành công vì dưới em còn có 2 đứa em nữa. Em đã làm rất nhiều việc để trang trải chi phí sinh hoạt trên Hà Nội, em vẫn nhớ năm nhất em đi làm thêm tại 1 quán cafe, vì là dân ngoại tỉnh nên em bị bắt nạt đến nỗi bật khóc vì tủi thân nhưng vì thu nhập ở đó khá cao nên em cắn răng chịu đựng.Bản thân em xác định rất rõ ràng cv phục vụ chỉ để giúp em mạnh rạn và có cơ hội được cọ xát với nhiều người chứ đó không phải là công việc để em gắn bó lâu dài.
Em làm đến hết hè năm nhất thì xin thực tập cho một công ty về lĩnh vực fowarder. Thời gian làm ở đây em cố gắng rất nhiều để gây được sự chú ý của các anh chị, vì em khá ngoan, nhanh nhẹn và chăm chỉ nên các anh chị giúp đỡ và chỉ bảo em rất tận tình. Vì support nhiệt tình nên cuối tháng anh/chị trích phần trăm hoa hồng cho em từ 500k-1 triệu. Em gắn bó tại đây gần 2 năm thì em xin nghỉ vì do chuẩn bị sang năm cuối nên em muốn tập chung vào việc học trên trường, hoàn thành các chứng chỉ và thực tập theo đúng chuyên ngành. Hết năm 3 em xin thực tập tại một ngân hàng TMCP khá lớn, vì may mắn hay bằng 1 lý do nào đó em được ưu ái là một trong số ít người được chọn. Em đã rất vui và hạnh phúc. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như năm nay không có dịch .Từ lúc em lên Hà Nội, mọi chi phí sinh hoạt ăn uống đi lại, tiền trọ tiền học em đều cố gắng chi trả. Chỉ 1,2 lần thiếu tiền đóng trọ hay tiền học em mới mở lời xin bố mẹ .
Nhưng từ lúc dịch đến bây giờ em đều phải tiết kiệm từng đồng một vì dịch ảnh hưởng đến cv kinh doanh nên bố mẹ em không làm ra tiền, tháng lãi lời được vài triệu có tháng thì không có nghìn nào, có tháng thì bị âm tiền hàng.Nếu còn đi làm ở chỗ cũ thì em hoàn toàn có thể lo cho bản thân mình nhưng đi thực tập thì làm gì có lương ạ. Thời gian em đi thực tập em lĩnh hội được rất nhiều kiến thức bổ ích, các anh chị cũng động viên em cố gắng đi làm không lương cho đến khi đi làm full-time được thì các anh chị sẽ xin cho em lên làm CTV để có lương. Nhưng thực sự tiền tiết kiệm của em chẳng còn đồng nào cả, bố mẹ em cũng không đủ khả năng để lo cho em nữa.
Và cách đây 1 tuần em đã xin nghỉ việc để làm công việc vận đơn với mức thu nhập 6tr/ tháng và em phải làm từ 3h chiều đến 11h đêm. Ngày em xin nghỉ các anh chị đều rất tiếc và khuyên em nên ở lại, đây là một vị trí tốt và không phải ai cũng có cơ hội được vào nhất là đối với sinh viên còn đang đi học vì hầu hết vị trí này đều yêu cầu sinh viên ra trường rồi hoặc có kinh nghiệm 1 năm ở vị trí tương đương. Em cũng khá tiếc nuối, chỉ dám nói lý do là em bận việc học trên trường không thể sắp xếp thời gian đi làm. Cả ngày hôm ấy em đã khóc rất nhiều.Em làm cv vận đơn được gần 1 tuần nay mà em sụt hơn 3 cân.
Cả ngày đi học, chiều làm từ 3h đến 11h đêm chưa kể năm cuối có rất nhiều bài tập khiến em kiệt sức. Những ngày tâm trạng không ổn định em đều khóc vì cảm thấy tủi thân. Em đã rất mệt mỏi và cố gắng. Đáng lẽ năm cuối em chỉ phải tập chung vào việc học hành, hoàn thành nốt chứng chỉ ra trường và đi thực tập nhưng cuối cùng em lại chẳng thể làm được điều đó. Em không dám trách bố mẹ vì em chẳng có tư cách gì cả.
Em thực sự rất rất rất mệt mỏi vì cứ phải gồng lên như thế này, em ước được dựa vào bố mẹ một lần thôi. Em viết những dòng này khi đang ngồi ăn vội cái bánh mì 10k để có sức làm tiếp. Em cần an ủi, cần động viên. Mọi người khích lệ tinh thần em được không.
Bình Luận